Giữa guồng quay không ngừng của những deadline, những email và những cuộc gọi, có bao giờ một phút giây nào đó, bạn chợt nhận ra nơi chúng ta dành trọn 8 tiếng mỗi ngày không còn là một văn phòng khô khan nữa? Nó, bằng một cách thật diệu kỳ và tự nhiên, đã trở thành ngôi nhà thứ hai. Một ngôi nhà không được xây bằng gạch vữa, mà được dựng nên từ vô vàn kỷ niệm, từ những sẻ chia chân thành và thứ tình cảm ấm áp mà có lẽ, lúc bắt đầu, không ai trong chúng ta ngờ tới.
Đó là hương cà phê đậm đà mỗi sớm mai, là tiếng gõ phím quen thuộc hoà vào nhau thành một bản nhạc của sự nỗ lực. Là những bữa trưa giản dị nhưng rộn rã tiếng cười, nơi những câu chuyện công việc tạm nhường chỗ cho những tâm sự đời thường. Và hơn hết, đó là những khoảnh khắc chúng ta cùng nhau “căng não”, cùng nhau nín thở trước một đơn hàng khó, để rồi tất cả cùng vỡ oà trong niềm vui không giấu nổi khi màn hình hiện lên hai chữ “Thành công!”. Niềm vui đó không phải của riêng ai, mà là niềm hạnh phúc chung của cả một gia đình.
Và rồi, chúng ta nhận ra rằng, mối quan hệ này đã vượt xa hai chữ “đồng nghiệp”. Chúng ta đã trở thành những người bạn tâm giao, thành người anh, người chị, người em thân thiết. Ta sẵn sàng lắng nghe khi ai đó cần một đôi tai thấu hiểu, sẻ chia một chút gánh nặng, hay đơn giản là dành cho nhau một bờ vai vững chãi trong im lặng khi cuộc sống ngoài kia có quá nhiều bão giông.
Ký ức về chuyến đi biển ngày ấy của Phú An Khánh chúng ta có lẽ là minh chứng rực rỡ và đáng nhớ nhất cho tình cảm này. Khoảnh khắc tạm gác lại mọi lo toan, chúng ta đã thực sự sống trọn vẹn như một gia đình. Tôi sẽ chẳng thể nào quên được tiếng cười trong veo, giòn tan vang vọng cả một góc trời trên bãi cát vàng óng. Sẽ không quên những giọt mồ hôi lăn dài trên má trong những trò chơi team-building, nhưng nụ cười thì luôn rạng rỡ niềm tự hào và chiến thắng. Và đặc biệt là buổi tối hôm ấy, dưới bầu trời đầy sao và bên bếp lửa hồng ấm áp, chúng ta đã quây quần bên nhau, cùng cất lên những bài ca say sưa trong tiếng sóng vỗ về.
Trong khoảnh khắc kỳ diệu đó, mọi khoảng cách về chức vụ, tuổi tác dường như đã bị xoá nhoà. Chỉ còn lại những trái tim đang hoà chung một nhịp đập, những ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc thuần khiết, và những cái nắm tay thật chặt, truyền cho nhau hơi ấm và niềm tin. Chuyến đi ấy không chỉ là một kỳ nghỉ, nó đã trở thành một sợi dây vô hình, một chất keo diệu kỳ gắn kết chúng ta lại bền chặt hơn bao giờ hết.
Ngày Gia đình Việt Nam 28/6 là một dịp thật ý nghĩa để chúng ta trân quý gia đình nhỏ nơi mái ấm của mình, và cũng là khoảnh khắc để chúng ta cùng nhìn lại và mỉm cười với những kỷ niệm đẹp của tập thể Phú An Khánh chúng ta, một gia đình thứ hai.
Cảm ơn tất cả mọi người, vì đã cùng nhau đi qua một hành trình, cùng nhau tạo nên một tập thể không chỉ vững mạnh về công việc mà còn giàu có về tình người. Xin kính chúc cho mỗi thành viên, cùng với gia đình yêu thương của mình, sẽ đón một Ngày Gia đình thật trọn vẹn, an yên và ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.